Đã yếu mềm từng nghĩ sẽ thứ tha
Để quay lại với nếp nhà xưa cũ
Đời là mộng nên tìm về nương trú
Nép bên người xua vần vũ mưa giông.
Cánh hồng phai nơi góc nhớ anh trồng
Em đã hiểu tim người mênh mông thế
Tự thân tâm chẳng buộc ràng ước thệ
Sáu năm tròn lặng lẽ diễn trọn vai.
Câu luyến thương nhẹ tựa cánh hồng phai
Tình mây gió đan cài bao thương giận
Bởi ngốc nghếch nên dại khờ vương vấn
Xót tim mình đến cùng tận nhói đau.
Tận bây giờ …ly biệt chẳng cần đâu
Đừng dối gạt nhớ thương nhau thêm nữa
Trái tim người vốn chia thành nhiều nửa
Nửa cho mình nửa hẹn hứa bỏ quên.
Em hiểu rồi cũng chỉ một dòng tên
Nên hoán đổi cũng chẳng cần suy xét
Vui anh nhé những ân tình xưa hết
Trả anh về nơi đó giấc mơ phai.
#TT – Thiên Thư