Đã lâu lắm rồi em chẳng nhớ về anh
Chẳng thể nhớ dẫu biển vẫn xanh là thế
Chẳng thể nào vì anh ướt lệ
Khóc vì anh thêm chỉ một lần.
Em như hạt cát nhỏ nhoi mà chẳng muốn mình làm vướng víu gót chân
Nên âm thầm mỏi mòn trong quên nhớ
Dẫu biết anh như biển kia than thở
Biết bao lần hờn trách những xa xôi.
Biển vẫn thì thầm trong nỗi nhớ em thôi
Em giấu nhẹm làm sao anh biết được
Em chẳng muốn biển đổi thay màu nước
Như chẳng muốn anh đánh mất một điều gì.
Cũng chỉ là có một buổi chia ly
Có một người xa một người trong muôn ngàn tiếng thét gào của sóng
Cũng chỉ là có một cuộc tình mùa phượng hồng cháy bỏng
Nơi mùa thi… hoa đại trắng vương bên thềm
Cũng chỉ là trong nỗi nhớ dịu êm
Biển vẫn đẹp ngút ngàn đến thế
Biển vẫn giấu biết bao câu chuyện kể
Của riêng mình cho chỉ mình em.
Sau tận cùng những hờn trách nhỏ nhen
Ta vẫn chẳng thể nào quên nhau được
Chỉ là dõi theo … chỉ là thầm nguyện ước
Cho một người nơi nào đó an vui.
Có một người chỉ mãi là nỗi nhớ đầy vơi…!
#NghinhNguyễn