CHIẾC LÁ MONG MANH |
Sông xanh vương mắt em mơ
Đôi bờ thương nhớ hững hờ lặng thinh
Hoàng hôn thổn thức buông mình
Xóa nhòa dĩ vãng chuyện tình đầy vơi.
Quẩn quanh hợp vỡ bao đời
Cuốn theo chiếc lá tả tơi thuở nào
Thân nàng nay đã gởi trao
Lênh đênh con nước ước ao mỗi ngày …
Biển tình tô mắt thơ ngây
Bình minh lóe sáng tháng ngày lãng quên
Phần tôi xin để ngủ yên
Cớ sao sóng gió dậy lên nỗi niềm!
CÓ CHÀNG
Có chàng nghệ sỹ vui gió trăng
Câu thơ chất ngất mộng nghê thường
Đã làm say đắm bao thôn nữ
Khắc khoải trong lòng những vấn vương.
Có chàng nghệ sỹ vui gió trăng
Si mê khúc hát hứa nguyện rằng
Chỉ mỗi mình em là duy nhất
Ngờ đâu gió thoảng đã cuốn phăng …
Tình cờ gặp nhau giữa muộn màng
Trăng thanh gió lộng đẹp miên man
Quỳnh hoa chớm vội, rụng trắng xoá
Tựa làn sương khói với mây ngàn.
Có chàng nhạc sỹ giọng dịu êm
Mải mê lướt phím khúc êm đềm
Ánh mắt sao đêm chao nét bút
Phong trần, trầm mặc nào dễ quên!
Thi Ngọc Lan