Có bao giờ …
anh nhớ tới em không
Nếu chiều nay vô tình qua phố cũ
Tự trong lòng anh có thầm nhắc nhủ
Về phố này thời hạnh phúc đã qua

Có bao giờ…
ở phía cuối đường xa
Dưới trời mưa sầu thương bóng lẻ
Anh đứng đó đợi em về không nhỉ
Cứ đứng chờ…và mong bóng hình em

Có bao giờ…
dưới ánh trăng đêm
Ngắm mây trời anh nhớ người xưa đấy
Dù ngủ gục nhưng mong anh vội dậy
Và âm thầm… xin anh cứ gọi tên 

Có bao giờ…
anh thấy thiếu vắng em
Và không vui dù ở bên người khác
Trái tim đau nhịp buồn thổn thức 
Rồi lặng thầm tất cả lỡ làng sao

Có bao giờ…
trong khoảnh khắc chiêm bao
Rồi trong anh cứ ngỡ ngàng  sâu thẳm
Người bước qua… Sao thân quen đằm thắm
Có phải người…nơi anh đã từng yêu.

Một chút thôi…nỗi nhớ…xé tim nhiều.

Phương Uyên