Rất lâu rồi họ chẳng thể nói với nhau
Một lời thôi, dẫu cũng đau nhiều lắm
Họ cho rằng những gì mình cố gắng
Người vô tình….nên lẳng lặng cách xa.
Họ quên hết tháng ngày đã trải qua
Mà cố chấp, buông tay nhau như thế
Cái tôi quá lớn nên họ nào đâu thể
Hiểu thấu tâm can… như xưa ấy đã từng.
Rất nhiều lần dòng tin nhắn ngập ngừng
Một câu nhớ thương, nhưng rồi lại không gửi
Ngày vẫn vui tươi, đêm trái tim lầm lũi
Điên cuồng trong mơ, tìm kiếm một bóng hình.
Rất lâu rồi họ vẫn lặng thinh
Dù biết mình không thể yêu người nữa
Đâu thể dễ dàng nói một câu ” mở cửa”
Đón nhận tình yêu, xoa dịu trái tim cằn.
Họ vẫn nhói lòng khi ký ức ghé thăm
Vẫn xót xa khi người ta bất ổn
Nhưng có lẽ bởi quá nhiều thương tổn
Nên bước song song, không hẹn một điểm dừng.
Có hai người…. dù vẫn còn rất thương…!
#HoàngHiền
#Tìnhyêuvànỗinhớ