Có những cuộc ra đi vì bắt buộc phải đi
Chứ thật sự tâm tư không hề muốn
Nhưng gánh nặng nào cũng cần bỏ xuống
Bởi con tim xứng đáng được yên bình
Qua đêm dài là sẽ đến bình minh
Những con phố sẽ lung linh ánh nắng
Khi đã nếm đủ đầy mùi vị đắng
Chỉ muốn trốn chạy đời, chạy trốn cả thế gian
Có những cuộc ra đi mà phiền lụy đeo mang
Nhưng chẳng thích thở than hay oán trách
Biết ra đi là nghìn trùng xa cách
Nhưng phải đành chấp nhận vậy thôi
Có những cuộc chia ly lệ chẳng đổ hoen môi
Mà lồng ngực lại đớn đau bỏng rát
Nhưng không đi cũng đâu còn cách khác
Nên gắng gượng mỉm cười trong chua chát bi ai
Có những cuộc ra đi chẳng biết đúng hay sai
Nhưng thôi kệ, cứ đi đi rồi tính
Có những cuộc ra đi trong nghẹn ngào câm nín
Che đậy nỗi ngậm ngùi, giấu kín nỗi băn khoăn…
#NguyễnLamYên
#tìnhyêuvànỗinhớ