Một chút buồn thêm một chút xót xa
Những bản tình ca khi xưa bên em hát
Anh đem theo trao tặng cho người khác
Cả nỗi niềm tưởng khắc tạc trong tim.
Anh mang theo mảnh hồi ức nổi chìm
Cả niềm đau mãi hằn ghim đáy dạ
Những năm tháng tưởng sạn chai nghiệt ngã
Của chúng mình anh trao cả… tại sao ?
Em lặng nhìn tự hỏi những hư hao
Nén lệ đắng vội trào nơi khóe mắt
Những tưởng tin tình yêu này son sắt
Lại chẳng ngờ góp nhặt chỉ thương vay
Anh vội vàng cùng người ấy đan tay
Rồi hẹn hứa trọn kiếp này san sẻ
Câu yêu thương trao người ta nặng nhẹ
Em xót lòng cho một kẻ như em
Giữa biển đời mưa nắng vẫn đan xen
Tim dối gạt mi hoen dòng lệ ngấn
Bặm môi mình cô ngốc con bướng bỉnh
Nuông dại khờ nào suy tính chi đâu
Anh là anh của thế giới muôn màu
Em là em với niềm đau làm bạn
Góp niệm suy đem nỗi sầu nương nán
Xé tim mình trút cạn những đêm thâu.
– Thiên Thư –