Cha à !
Con đã từng rơi nước mắt khi bước vào tình yêu
Người con trai nhiều lần làm trái tim con tan vỡ
Nhưng chưa một lần con ôm Cha – người luôn lắng lo, che chở
Để nói lên rằng: “con xin lỗi…Cha ơi !”
Con cứ mải miết bước đi với cuộc đời
Bận những lo toan, những thú vui bè bạn
Bận nhớ thương, đợi chờ, những chuyện trò thâu đêm, suốt sáng
Mà con chưa từng thức đêm trắng …vì Cha.
Con đã rời xa vòng tay Cha để mơ ước về những ngôi nhà
Về bếp lửa hồng, tiếng cười trẻ thơ hạnh phúc
Nhưng con quên rằng thời gian trôi đi và cũng là lúc
Chúng con trưởng thành, lòng Cha trống vắng nhiều hơn.
Con vẫn thường nói hai tiếng ” Cảm ơn”
Với những người đã và đang quan tâm giúp đỡ
Nhưng với Mẹ Cha người mà con luôn mang nợ
Con lại ngập ngừng… chẳng thể nói lên câu.
Bờ cát mãi lặng yên mặc con sóng bạc đầu
Con như chiếc thuyền lênh đênh muốn khám phá những vùng trời mới lạ
Rồi đảo điên, sợ sệt trong những cơn bão giông biển cả
Lại ước trở về bên bờ bến… bình yên.
Con vẫn thở than với Cha cho vơi bớt những muộn phiền
Có thể thấy vui biết bao khi được ai đó quan tâm hỏi han một chút
Nhưng lại lãng quên người luôn thương yêu con nhiều nhất
Người đàn ông đầu tiên trong cuộc đời… Đó chính là Cha.
Thật lòng con muốn nói, nói ngàn lời thiết tha
Con cảm ơn thật nhiều… và xin lỗi Cha Yêu…!
#HoàngHiền