Ai chẳng muốn những chuỗi ngày bình lặng
Hà cớ gì chấp nhặt chuyện đó đây
Lo cuộc sống mệt mỏi đến hao gầy
Ngó nghiêng chi mấy điều không vừa ý.
Đời quá ngắn tính toan mà chi nhỉ
Lời khó nghe ta cả nghĩ làm gì
Chuyện khó hiểu thì thôi bỏ qua đi
Điều buồn bã gom cất vào một chỗ.
Một cuộc người dài đâu mà bỏ lỡ
Quá để tâm vào những chuyện buồn phiền
Quan trọng là sống vui vẻ bình yên
Không hổ thẹn với tháng năm đã trải.
Ta cứ sống trọn vẹn cho hiện tại
Ai nào hay ngày mai hết lúc nào
Giống tiết trời khi gió nhẹ lao xao
Khi mưa bão, khi có ngày nắng ấm
Đâu vì ai mà đổi mùa chuyển hướng
Vẫn luân hồi Xuân Hạ lại Thu Đông
Như cuộc đời cứ sắc sắc không không
Mới chớp mắt quay lưng ngày đã cạn
Ta chẳng nên vì mấy lời oán thán
Mà đổi thay lộ trình của chính mình
Cứ là mình giữ nụ cười lung linh
Bình dị sống không so đo tính toán
Vui vẻ đấy cũng một đời có hạn
Buồn đau rồi cũng chỉ một đời thôi
Hà cớ gì phải sống trong chơi vơi
Mà đánh rơi cả một đời vui vẻ!
Đồng Ánh Liễu