Đông đã sang cái lạnh về rét buốt
Em nhớ anh tê tái cả cõi lòng
Mình xa nhau đã ngót mấy mùa đông
Sao tim em vẹn nguyên hình bóng ấy
Nước mắt em rơi anh nào trông thấy
Bởi ta giờ người lạ ngược đường nhau
Chỉ mình em ôm lấy những niềm đau
Mỗi độ đông về nhớ nhung da diết
Yêu làm chi để rồi đành cách biệt
Tình trái ngang thêm cay đắng phủ phàng
Em u sầu với ngày tháng nặng mang
Khối tình cũ sống hoài trong trí nhớ
Anh phương đó nhớ chăng lần gặp gỡ
Ngồi bên nhau sâu thẳm ánh mắt xa?!
Phút đầu tiên ngày ấy chẳng phôi pha
Bao kỉ niệm em hong lên sưởi ấm
Em vẫn giữ một tình yêu sâu đậm
Hình bóng anh luôn ngự ở trong tim
Khi đông đến em lại đi tìm
Chút kỉ niệm không nhiều ngày xưa ấy
Mình xa nhau…em biết là như vậy
Nhưng vẫn yêu anh không thể nào quên!
#HG – Huỳnh Giao