Về đi em còn ngồi đấy làm chi
Đợi chờ mãi cho bờ mi trĩu nặng
Nếu tình yêu không thể là tia nắng
Em cũng đừng để nó lắng bão giông.
Về đi em để khoác áo theo chồng
Tuổi xuân sắc sẽ không chờ em nữa
Đợi hoài ai mà em còn lần lựa
Chúng bạn thân đã sắp sửa vu qui.
Về thôi em sao ngóng mãi điều gì
Người ta đã ra đi từ năm ấy
Đến bây giờ chưa một lần trở lại
Em chung tình hay khờ dại ngu ngơ?
Tháng năm qua ký ức chẳng lu mờ
Cuộc tình ấy thành lời thơ em viết
Em vẫn bảo nó sẽ là bất diệt
Chẳng lẽ nào em không tiếc tuổi xuân?
Về đi em để sớm tối quây quần
Bên mái ấm mà em cần có được
Dẫu trong tim vẫn in hằn vết xước
Nhưng đừng đem đánh cược để đợi chờ.
Bích Sen