Truyện kể về một chiếc máy bay di tản bị cướp đi đưa bốn người về một tu viện Lama ở vùng núi cao Tây Tạng. Hay đúng hơn là câu chuyện về một con người. Conuê, ba mươi tư tuổi, công tác tại lãnh sự quán Anh ở Baxkun ( Ấn Độ), một người có sức hấp dẫn kỳ lạ; biết nhiều ngôn ngữ Đông Phương. Anh là một người thấy việc cần làm thì đem hết sức mình ra làm, chứ không vì cái tiếng anh hùng. Một con người không chuộng hình thức, không muốn ganh đua, không muốn xô đẩy người khác để mình tiến lên. Do vậy, trên đường đời không bao giờ anh được món bở mà chỉ thường bị đẩy đi đến những nơi xa xôi hẻo lánh. Tuy nhiên anh vẫn không thấy buồn, trái lại còn có phần vui vì như vậy đã tránh được cuộc sống đầy cạnh tranh, chen lấn của xã hội đương thời. Chính với tâm trạng trên, khi bị bắt cóc đưa lên một tu viện Lama xây dựng ở lưng chừng trời, bên mép một dãy núi hoang vu ở Tây Tạng, anh đã gặp Lama tu viện trưởng và đã bị ông thuyết phục đến muốn ở lại đây để làm tu sĩ. Và chỉ ít lâu sau anh được tu viện trưởng trước khi chết cho anh kế vị.
Cuốn sách ra đời và đã trở thành một trong những cuốn sách bỏ túi được ưa chuộng vào những năm đầu thế kỷ 20. Sự cuốn hút của nó đã khiến các nhà làm phim Mỹ cất công chuyển thể thành phim vào năm 1937 (Đạo diễn Frank Capra) và năm 1973 (Đạo diễn Charler Jarrot), ngoài ra, với cái tên Shangrila do James Hilton đặt cho vùng đất đó, nó cũng đã được dựng thành nhạc kịch Broadway vào năm 1956.