Em lặng thinh và tôi cũng lặng thinh
Nhưng con tim đã rung rinh , xao xuyến
Có đôi lúc người ta không lên tiếng
Bởi sợ mọi điều sẽ tan biến thật nhanh !
Phố hiền ngoan và mùa cũng hiền lành
Liệu hai đứa có trở thành một cặp ?
Hay mai này giữa dòng đời tấp nập
Ta ngại ngùng , chẳng dám gặp người xưa ?
Tình đong đưa và gió cũng đong đưa
Em biết nhớ hay chưa , cô gái nhỏ ?
Từ cái dạo mình về chung một ngõ
Tôi nhớ hoài mà chẳng rõ tại sao ?
Chè ngọt thơm và mộng cũng ngọt ngào
Hoa rộ nở , đón chào mùa xuân đến
Những câu thơ thật thiết tha , trìu mến
Tôi để dành , chờ dịp gửi tặng em
Yêu nhiều rồi vẫn cứ muốn yêu thêm….
– Nguyễn Ngọc Thùy Lam –
Nhasachmienphi.com