Em đợi chờ những tin nhắn của anh
Đợi mòn mỏi ngày này qua ngày khác
Nhưng tin nhắn có vẻ như đi lạc
Hay đã rụng rơi đâu đó ở dọc đường ?
Em đợi chờ tin nhắn của người thương
Đợi đến nỗi sầu vương lên môi mắt
Những góc phố cũng tiêu điều héo hắt
Những cành hoa cũng phai sắc héo tàn
Em đã đợi chờ trong khắc khoải miên man
Nhưng tin nhắn vẫn đi hoang biền biệt
Em vẫn thế, vẫn đợi chờ mải miết
Dù dòng tin chẳng biết có đến không ?
Em đợi chờ lúc phố mới chạm đông
Lúc cơn gió ngoài song chưa buốt giá
Giờ sương lạnh đã giăng ngang phiến lá
Mà dòng tin vẫn phiêu bạt cuối trời
Biết bao lần tâm tưởng thật chơi vơi
Muốn dừng lại, thôi không chờ đợi nữa
Nhưng tình yêu đã bén lên thành lửa
Đã cháy bùng thành khát vọng trăm năm
Em vẫn đợi chờ những con chữ xa xăm….!
#NguyễnLamYên