Anh đừng hỏi vì sao em đổi khác
Tim yếu mềm đã chết ngạt từ lâu
Mắt cạn dòng chẳng thể đổ giọt châu
Dù lắm chuyện buồn đau đi chăng nữa
Lời hẹn hứa nghe rồi quăng qua cửa
Chẳng dại khờ như thuở bắt đầu yêu
Mật rót tai ngỡ tình ấy mỹ miều
Dệt mộng ước tự thêu lên huyễn cảnh
Nhưng vỡ lẽ chỉ toàn miền hoang lạnh
Tương tư chi canh cánh giữ bên lòng
Cả đêm trường tự sự với đèn chong
Thân tàn úa bóng hồng xưa vụn vỡ
Tim khoá chặt khỏi đa mang ở đợ
Buồn nhiều rồi lòng hoảng sợ anh ơi
Thật lòng thương xin đừng nói nhiều lời
Hãy minh chứng thay cho lời sáo rỗng
Tâm chẳng động cõi lòng không xáo trộn
Em bây giờ mơ ước chốn bình yên
Sống giản đơn vơi bớt gánh muộn phiền
Chuyện tình ái nợ duyên mai hãy tính…
#TAN – Trần Ánh Nguyệt
#Tìnhyêuvànỗinhớ