Cô ấy khóc rồi anh mau dỗ dành đi
Kệ em mà đớn đau thì cũng kệ
Cô ấy buồn anh đành tâm chẳng thể
Em quen rồi mắt lệ ướt tự lau.
Em quen rồi làm bạn với nỗi đau
Giấu vào đêm muôn giọt sầu chất chứa
Trái tim nhỏ trực trào dòng máu ứa
Dẫu mệt nhoài cũng chẳng thể tựa nương
Cô ấy buồn có thể trách người thương
Chẳng như em bốn bức tường làm bạn
Trút vào đêm muôn nỗi niềm vét gạn
Bởi hơn thua toan tính.. liệu ích gì ?
Em nhủ lòng buông bỏ bớt nghĩ suy
Bằng lòng sống với những gì mình có
Tay tự nắm tự vỗ về dáng nhỏ
Nẻo khuya hờn mây gió cũng thở than
Cô ấy thương kể tường tận rõ ràng
Từng câu chữ icon dòng tin nhắn
Câu chuyện tình chỉ hai người say đắm
Nhưng vạn người ngưỡng mộ ngắm nhìn theo
Không như em bông hoa cỏ quê nghèo
Cứ lầm lũi dõi theo ngày tàn lụi
Dấu trong tim muôn chát chua hờn tủi
Xót lòng mình thương mây núi phải không…?
Thiên Thư
#TT