Em trở về tìm lại nỗi nhớ em
Tưởng lãng quên từ bao giờ chẳng biết
Em cứ ngỡ sau vạn lời từ biệt
Rệu rã tim mềm sợ chẳng dám thương thêm
Sau giận hờn là lặng lẽ của đêm
Nỗi cô đơn cứ hằn lên quạnh quẽ
Em đã tưởng mình tự tin mạnh mẽ
Lại yếu đuối nhường nào khi dựa nhẹ vai anh
Phụ nữ muôn đời vẫn nhỏ bé, mong manh
Càng kiên cường bao nhiêu lại càng muốn được nuông chiều như đứa trẻ
Tình yêu vốn diệu kỳ như tình yêu vẫn thế
Cứ chân thành trao nhau niềm tin sẽ lại về
Sau những dại khờ tưởng sẽ chẳng si mê
Không tôn thờ một tình yêu nào nữa
Chẳng mong gì sau bao lời hẹn hứa
Vậy mà lại tin anh…thương đáo để nụ cười hiền!
Quá nửa đời người chỉ mong ước bình yên
Chẳng cần cao sang hay bạc tiền nhiều quá
Chỉ cần anh bên sau bao lần vội vã
Em sẽ lại thương như chưa khóc bao giờ….
#ThuPhương-