Em thương anh! Thương mọi điều anh ạ
Cả tiếng cười , cả giọng nói ấm êm
Cả những chuyện anh vẫn kể hàng đêm
Từng câu chữ nhát gừng nhưng mộc mạc
Bởi vì thương nên điều chi cũng khắc
Cũng lắng nghe mà chẳng thấy chán chường
Chỉ cần anh cứ nhắn gửi yêu thương
Em đủ thấy lòng bình yên đến lạ !
Chữ thương ấy ! Anh ơi khó diễn tả
Nó đong đầy hơn cả nhớ và yêu
Tình trong veo nhưng tha thiết rất nhiều
Vừa thanh khiết lại đậm sâu lắm đấy!
Hạnh phúc sao mỗi sớm mai thức dậy
Thấy dòng tin anh nhắc nhở dặn dò
Chỉ vậy thôi xoá hết mọi âu lo
Bao khó nhọc vụt tan như mây khói
Đừng trách chi chữ thương kia nông nổi
Bởi anh ơi ! em thương đến tận cùng
Dẫu biết rằng ta chẳng thể bước chung
Nhưng thương lắm ! Thương ngàn đời… ngàn kiếp !
Em không sợ tương Phùng hay giã biệt
Vì anh luôn ở sâu thẳm tâm mình
Chỉ cần anh luôn an ổn yên bình
Hướng về em không rời xa buông bỏ
Thì anh ạ! Chẳng có gì ngăn trở
Hai tâm hồn mãi thương nhớ…ngàn năm!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL
#tìnhyêuvànỗinhớ