Em xoá rồi, anh có biết hay không?
Xóa kỷ niệm, xóa những dòng tin nhắn
Xóa giọt lệ tràn bờ mi ướt đẫm
Xóa câu thề với ước hẹn trăm năm
Xóa nụ hôn dưới những ánh trăng rằm
Xóa dấu môi đã trao nhau ngọt lịm
Xóa mộng mơ trong khung trời màu tím
Nơi chúng mình ngày ấy đã có nhau
Em xóa rồi những ánh mắt gửi trao
Nơi ánh lên một tình yêu sâu đậm
Ở nơi đó ẩn lệ buồn thăm thẳm
Chút dỗi hờn, người hỡi, anh có hay?
Em xoá rồi hơi ấm một vòng tay
Đến rồi đi trong những đêm băng giá
Nhưng với em đó vẫn là tất cả
Nên mỏi mòn chờ đến suốt canh thâu
Em xoá rồi một khoảng lặng nhói đau
Sâu trong tim khiến lòng em rưng rức
Nghe rét buốt những đêm trường thao thức
Khi biết mình sẽ rẽ lối không nhau
Em xoá rồi sao sót lại nỗi đau
Sót bóng anh trong trái tim rét buốt
Sót những câu anh dặn dò quen thuộc
Em xóa rồi… sao sót nữa…chữ THƯƠNG!
– Nguyễn Thị Hồng Ánh –
#tìnhyêuvànỗinhớ