Em giận rồi, em giận nắng giận mưa
Giận gió, giận mây, giận đêm dài trăn trở
Giận hờn vu vơ rồi một mình nức nở
Giữa đêm buồn, nỗi nhớ gởi về đâu?
Em giận rồi, em muốn giận thật lâu
Mà giọt nhớ đọng vào tim lạnh buốt
Cơn mưa nhẹ giữa màn đêm não ruột
Anh phương nào, xa quá một vòng tay?
Em giận rồi, anh nơi đó có hay
Đêm trở giấc lệ sầu hoen mắt ướt
Phía không anh đôi chân em lạc bước
Chợt giật mình, thao thức với đơn côi
Nhớ anh nhiều rồi hờn giận vậy thôi
“Yêu em nhất” – yêu thật nhiều anh nhé
Chỉ mong sao giữa muôn ngàn lối rẽ
Bến đổ yên bình, mình lại nắm chặt tay.
#HuỳnhTrang