Biển như ngời lên những sắc vàng
Phú Quốc bồng bềnh trôi trong biển biếc
Một mình trong hoàng hôn thao thiết
Nghe lòng mình lắng lại những ngày xa
Góc phố nào ta đã từng qua
Ngọn sóng nào ôm bờ vai bé nhỏ
Mái tóc nào bềnh bồng trong biển gió
Để chân trời rạo rực những bình minh
Chiều chậm chậm nghe biển kể chuyện mình
Mây tím thẫm trong chiều thương nhớ
Dinh Cậu xa kia biết ai còn nhớ
Nhum biển mặn mòi thao thức suốt đêm thương…
Chiều bủa vây trên sóng biển vô thường
Ta lại về với những gì hiện thực
Biển vẫn đấy và sóng ngời náo nức
Để một mình thập thững với ngàn mây.
2-11-2015
Nguyễn Đăng Tấn