Người bảo người yêu ta
Hoá ra chỉ đến thế!
Yêu mà người chẳng thể
Cùng ta đi qua ngày.
Ta tìm trong chén say
Bóng người nơi đáy cốc.
Dốc tiếng cười khô khốc
Tan vỡ mất cả đêm.
Ta tìm chút êm đềm
Trong dấu yêu thuở trước.
Thấy tim mình trầy xước
Vết sẹo chưa liền da.
Người bảo yêu ta mà!
Sao lại bỏ đi vội?
Gió nghịch mùa… tóc rối
Lấy ai chải cho suôn?
Bao nhiêu là sợi buồn
Ai sớt giùm một nửa?
Người còn yêu ta nữa
Sao không về mang đi?
Người như cánh thiên di
Bay về phía trời rộng
Bỏ lại ta khoảng trống
Cô đơn với sầu đau.
Cho đến tận ngày sau
Đời vẫn thương ta… Tội!
Chỉ vì lời gian dối
Khi người bảo yêu ta.
Nguyễn Nguyên
#NguyênĐX