Ờ có gì để han hỏi nhau đâu
Bởi khoảng cách chúng mình chơi vơi quá
Lúc thiết tha – lúc dửng dưng đến lạ
Chả có gì để nói – để chờ mong!
Ờ bây giờ là khoảng trống mênh mông
Không sẻ chia chuyện lòng cùng nhau nữa
Mưa tháng bảy hôm nay về ngang cửa
Rơi vội vàng mà nghe nhói lòng đau.
Ừ bây giờ chẳng thể hỏi một câu
Có khỏe không hay đang làm gì đó?
Kể mấy điều vu vơ rồi bỏ ngỏ
Cố quên người – quên nhé – cố được không?
Giờ để lòng lạnh lẽo như mùa đông
Chẳng bâng khuâng – chẳng nhớ nhung tha thiết
Người vô tâm thì thôi ta đâu tiếc
Tim lạnh lùng ta về lại chính ta!
Nên bây giờ không được nghĩ gần xa
Thôi đợi trông dòng tin từ ai đó
Xoá tương tư ta hết buồn hết nhớ
Ta trở về – lại trầm mặc riêng ta!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL