Đất trời rộng, kiếp người chẳng bao lâu
Cao thấp chi gây rắc rối muộn sầu
Thương chưa đủ, đừng nói điều xuyên tạc
Luật nhân quả có bỏ sót ai đâu!
Tâm mỹ đức biết san sẻ thương yêu
Không hữu duyên cũng hối tiếc thật nhiều
Làm người tốt ngoan hiền cả giấc ngủ
Tâm hồn đẹp tỏa phúc khí mênh mang
Ngừng nông cạn sẽ bớt thù thêm bạn
Trọng ân tình, son sắt nghĩa dầy loang
Trời tạo ban trao ta những bạn vàng
Đời vốn dĩ công bằng với tất cả.
Kiếp dương trần đảo lộn cõi ta bà
Kẻ cuồng ngôn dẫu đốn mạt nghiệt ngã
Chẳng ngại chi khẩu phàm dường như đã …
Cần dưỡng tâm giác ngộ trước thiên thu.
Luật nhân quả gieo hạt sẽ bội thu
Tạo nghiệp rồi mấy ai chưa lãnh đủ?
Bậc quân tử hào hiệp là nguồn cội
Biết thương người, phúc đức tự sinh sôi.
Sống phải hiểu chớ ghen tị nông nỗi
Kẻ ích kỷ đau khổ lắm ai ơi
Lúc nhận ra hối tiếc đã muộn rồi
Người chân tình mới thật khôn ngoan nhất.
Đừng biến ta thành sói lang dung tục
Sống dối gian phù phiếm đời ruỗng mục
Muốn an nhiên thì phải biết thay đổi
Phúc và hoạ chỉ gang tấc mà thôi .
Sinh với tử trần thế mãi luân hồi
Giàu hay nghèo, ác thiện khi hấp hối
Tay trắng tay, ngoài tình yêu, lội lỗi .
Cũng nấm mồ hóa bụi cát tinh khôi!
TÂM!
Làm người phải có chữ tâm
Thợ thầy, tài mọn, tình thân luôn cần
Trách nhiệm tính cách cán cân
Đo lường phẩm chất tâm hồn lương tri
Rộng lòng khí chất, tư duy
Dang tay cứu giúp nghĩ suy đâu màng
Trân trọng gìn giữ nghĩa ân
Mỗi khi khốn khó rất cần có nhau.
Chớ nên đạp đổ, nát nhàu
Vô ơn, bạc bẽo hận sầu triền miên
Đã nhận ghi khắc đừng quên
Chính là phẩm hạnh tạo nên phận người..
Ta là hạt bụi giữa đời
Từ muôn vạn kiếp đất trời chuyển xoay
Luân hồi hai chữ trả vay
Tạo nghiệp phải gánh đắng cay do mình.
Thiện lương đâu dễ kiếm tìm
Nhủ răn tôi luyện tự tin gióng nòi
Sống thì chỉ có một đời
Cố sao cho xứng làm người thế nhân!
Thi Ngọc Lan