Ở nơi phồn hoa đông đúc
Con thèm lại ký ức của ngày xưa
Thuở thời cơm độn rau dưa
Đèn dầu thắp sáng, gió lùa ánh trăng
Nhớ thời bắt cáy lưng còng
Thân cò dãi nắng, mò sông tháng ngày
Cò ơi lăn lội hao gầy
Nuôi con khôn lớn chẳng ngày kể công
Ầu ơ khúc hát trong lòng
Tiếng chõng kẽo kẹt, bên song gió lùa
Nhớ sao những bữa cơm xưa
Canh khoai rau độn, sớm trưa ấm lòng
Mẹ vừa bê bát lên xong
Tay con đưa tới, dạ thưa xong rồi
Vì mẹ ngồi cạnh đầu nồi
Cười vui mẹ nói, hết nồi cháy cơm
Thèm ăn cà pháo bung om
Cùng với tóp mỡ, hao cơm tốn cà
Thèm nghe tiếng gọi “mẹ à”
Vui khi tiếng bước từ xa vọng về
Kế bên bếp lửa cận kề
Củi rơm đỏ rực,thơm lừng nổ xưa
Để con lối nhỏ sớm trưa
Vai mẹ thầm lặng, nắng mưa quản gì?
Mẹ ơi lòng dạ khắc ghi
Một thời khốn khó qua đi thuở nào
Gợi về ký ức ngọt ngào
Lúc thời còn mẹ ôi nào sướng hơn.
Hồng Đan