Ta đã nhầm từ độ
Thu lắt lay tàn rồi
Áo cưới tinh khôi trắng
Lên xe hoa theo người …
Ta đã vui như thể
Chưa bao giờ vui hơn
Hoan ca nào biết được
Đời bể dâu tủi hờn
Bước chân qua bậu cửa
Tưởng cả bầu trời xanh
Quên ngoảnh nhìn mắt mẹ
Ngấn chân chim sâu hằn
Ta uống nhầm rượu độc
Người trao ly giao bôi
Chết rồi mà cứ tưởng
Hạnh phúc cuồng than ôi
Chợt thấy thương sáo nhỏ
Quăng mình bay sang sông
Cánh mỏng manh yếu ớt
Rớt giữa dòng mênh mông
Đông sang từ dạo nọ
Áo ta mỏng lắm rồi
Vòng tay người không thể
Che cho ta người ơi!
Chiều nay buồn quay bước
Chẳng dám về nhà xưa
Buồn trông nhìn mắt mẹ
Ngấn chân chim gió lùa …
Không Phải Pha Lê