Bao thế kỷ sống bên gã láng giềng
Ta đã quá quen với những trò bỉ ổi
Cố chịu những chữ vàng biết là giả dối
Và mong những điều tốt mà chẳng có tốt nào
Ta giấu vào trong giọt máu ứ trào
Chỉ mong cho trời yên biển lặng
Ảo tưởng đổi thay nên chịu nhiều cay đắng
Đừng cố công biến quỷ thành người
Từ Nhật bản, Ấn Độ và nước Nga xa xôi
Có yên đâu chúng gặm từng tấc đất
Có yên đâu chúng giở trò bỉ ổi nhất
Cột mốc, mồ mả cha ông chúng di chuyển qua
Đến Hoàng Sa chúng bảo có xương cốt ông cha
Sao không đến đào ở Đống Đa, Chi Lăng ấy
Vét sông Hồng, Bạch Đằng sẽ thấy
Những đống xương của tiên tổ ông bà…
Cứ nói cùng ý thức hệ, chung hướng, vai kề
Giờ mặt nạ đã tháo ra sự thật
Biển Đông nơi chân lý được soi rõ nhất
Hãy quên: Bán anh em xa mua láng giềng gần.
Nguyễn Đăng Tấn