Không thể giữ người đành phải để người đi
Không thể giữ tình đành để cho tình mất
Chỉ có thể giữ lại điều duy nhất
Đó là nỗi đau xen lẫn với nỗi buồn.
Không thể giữ người nên đến cuối phải buông
Không thể giữ tình nên tình bay gió
Những kỉ niệm xưa đành cắn răng bôi xóa
Những hẹn ước một thời đành vùi lấp trong mơ.
Không thể giữ người nên đành cắt dây tơ
Không thể giữ tình đành bơ vơ suốt kiếp
Có những hành trinh không thể nào đi tiếp
Đành dừng gót bên đường, đành đứng lại mà thôi.
Không thể giữ người nên đành chịu lẻ loi
Đành chấp nhận sống đơn côi quạnh quẽ
Không thể giữ tình nên tình chia lối rẽ
Nên thương yêu mặn nồng cũng nhòa nhạt phôi pha.
Không thể giữ người nên đành phải lìa xa
Không thể giữ tình nên đâm ra tiếc nuối
Đành gói lại những say mê đắm đuối
Vùi xuống đáy lòng để cho chúng ngủ yên.
Không thể giữ tình nên lỡ một đường duyên
Không thể giữ người nên sầu mãi triền miên.
#NguyễnLamYên