{keywords}

Đông sang nhớ đến nao lòng
Mùa heo hắt nhớ thổi cong nỗi buồn
Đàn trâu rét mướt bước dồn
Nhà ai bếp đỏ đầu thôn khói chiều
Nắng còn mấy sợi liêu xiêu
Rơi nghiêng nón lá bao nhiêu bộn bề
Cánh cò đã vắng trên đê
Chỉ còn bóng mẹ dãi dề với Đông
Cỏ may lác đác trên đồng
Níu chân mẹ giữa mênh mông nhạt nhòa
Mây trời bảng lãng la đà
Tiếng kình nhịp mõ ngân nga cửa thiền
Mùa Đông của mẹ dịu hiền
Cho con hơi ấm bình yên mỗi ngày
Trở về đất mẹ chiều nay
Bao nhiêu xúc cảm dâng đầy trong con
Vẳng nghe tiếng dế nỉ non
Mùa đông còn đấy mà còn mẹ đâu
Vầng mây rụng xuống chân cầu
Heo may thổi lạnh nhạt mầu sông quê
Mẹ đi đi mãi không về
Mùa Đông của mẹ còn tê tái chờ
Khói hương phủ ấm trang thờ
Mẹ cười!…mẹ nhận vần thơ ân tình.

Lê Trung Hiếu (Lều thơ Phiêu Lãng)