{keywords}

MƯA THÁNG MƯỜI MỘT

Em đã bao giờ nghe “November Rain”
Một bản tình ca của “Guns N’ Roses”?!
Trong cơn mưa giao mùa bất chợt,
Tình yêu đến bất ngờ, rồi đột ngột chia ly…

Hạnh phúc – Khổ đau – Ngọt ngào – Đắng cay… trong cuộc tình si,
Đối nghịch đó, nhưng có bao giờ tách bạch khỏi tình yêu được.
Ai dám nói sẽ chỉ toàn hạnh phúc, nếu thời gian quay ngược
Chỉ có những kỷ niệm khắc sâu giúp chúng mình chịu đựng, vượt qua…

Em thấy không, trong nhịp đập của đôi ta,
Khó biết bao để giữ cho tình yêu không trở nên nhạt nhẽo.
Như giữ ngọn nến cháy trong cơn mưa lạnh lẽo,
Trái tim ai biết trước sẽ có lúc đổi thay…

Những giây phút ôm em trong vòng tay,
Ý nghĩ nào lướt qua làm tim anh thắt lại!
Tiếng flute vọng về chập chờn xa ngái,
Violin xiết vào trống vắng đến chơi vơi…

Có điều gì tồn tại mãi trong đời?
Hay cả những giây phút ta tìm ta, cũng bỏ ta đi nốt?!
Trong cái lạnh cơn mưa Tháng Mười một,
Em có nghĩ em cần một ai đó ở bên?

Xem thêm  XIN LỖI BẢN THÂN

                            Nguyễn Trung Thành

MƯA THÁNG MƯỜI HAI

{keywords}

Chúng mình quen nhau giữa những cơn say
Khi tiếng chúc tụng hò reo đã khàn dần và bước chân không chạm đất
Tháng Mười hai… nỗi cô đơn trong em bật khóc!
Người đàn bà trầm mình qua những cuộc vui.

Nếu chẳng phải nợ duyên thì chúng mình cũng chỉ thế thôi
Gặp rồi quên nhau như ngàn vạn mối tương phùng tương ngộ khác
Tháng Mười hai ngơ ngác…
Lần đầu tiên trong đời, em cảm tạ một cơn say

“Đức tin” của em có thể nào đã đổi thay?
Bởi niềm vui anh gieo từ vụn vặn những câu truyện không đầu không cuối
Tháng Mười hai bối rối…
Phút chạm tay người, ru trái tim em sống lại tuổi đôi mươi

Cảm xúc lớn dần lên gài nhung nhớ xa xôi
Chúng mình cứ thế sẻ chia…
sẻ chia như đã thành tri kỷ
Tháng mười hai bỏ quên lý trí
Nên Tháng Mười hai vô tình giăng mắc một cơn mưa!

Em tự nhắc lòng, phút giây này rồi sẽ thành kỷ niệm xa xưa
Khi cả hai ta còn nợ nần đời quá nhiều ràng buộc
Mưa Tháng Mười hai nhẹ nhàng vết xước
Chẳng đau đâu nhưng rát bỏng mắt môi cười

Xem thêm  NHỮNG DÒNG BÚT TRI ÂN

Tháng Mười hai mưa gầy, niềm tin cũng mong manh quá anh ơi.
Gia tài người đàn bà ngoài ba mươi chẳng còn gì mang ra đặt cược
Chỉ còn trái tim… trái tim thắt lại vì ngút ngàn khổ đau sau – trước
Em chiu chắt riêng mình làm vốn liếng lúc cô đơn.

Ôi Tháng Mười hai… niềm kiêu hãnh trong em đang bị tổn thương!
Em mặc cả chính mình, mặc cả nhớ quên và dửng dưng trước nhân tình thế thái
Chỉ đến khi những hạt nhỏ li ti thấm ướt vai, em mới hay mình thất bại
Van phút giao mùa…
đừng say đắm…
Tháng Mười hai!

                                                           Trang Bùi