Lặng êm nhé 
những yêu thương.
Dường như gió cuộn 
Mưa tuôn –  tím chiều
Bởi đời dâu bể ngàn đau.
Theo sau là khúc tình sầu mà thôi.
Lặng êm nhé, 
nhẹ tiếng ve.
Để hè còn nhuốm hồng se chiều tàn.
Để gió tiễn mây lên ngàn.
Vầng trăng khuyết  
có đầy tràn niềm yêu.

Lặng êm tình nhé – vô vàn.
Đẫm yêu thương cũng sẽ tàn một mai.
Dù là cho – nhận dặm dài.
Càng tha thiết lắm càng mài hồn hoang.

Dù cho bia đá tạc vàng.
Tượng tình yêu cũng nhuốm sang bụi trần.
Yêu thương đầy tựa sông ngân.
Vẫn đôi bờ ấy –  bước chân lỡ làng.

Ngủ ngoan thôi nhé xốn xang.
Trái tim càng xiết lại càng chảy tan.
Tâm hồn phiêu du miên man.
Tựa như ảo ảnh – nồng nàn … sắc/không…

3/6/017

Phạm Hoàng Lan