Người ta hay cảm ơn những người đã cũ
Giúp qua tháng năm mình mạnh mẽ hôm nay
Nhưng em thì khác, nghĩ rằng mình đủ may
Vì hạnh phúc đang trong tay… là tự em tìm thấy.
Đâu phải anh là người nhường cho anh ấy
Mà bên người ấy em đã tìm thấy – nụ cười em đã mãi đánh rơi
Bởi duyên số là điều luôn là vốn dĩ
Cưỡng hay cầu cũng có được đâu.
Em không nghĩ cứ yêu nhau đậm sâu
Là đồng nghĩa với bền lâu và hạnh phúc
Giống như anh – đã biết khi nào đúng lúc
Khi ở bên…..trân trọng với giữ gìn.
Người cũ à ! Em đã không còn niềm tin
Vào chân thành đến khi gặp người ấy
Anh ấy luôn thương em, hơn cả bản thân mình như vậy
Em hạnh phúc rồi…. anh có thấy vui không ?
Người cũ à ! Em đã không còn sợ những chiều mưa giông
Sợ cả những đêm dài em cô đơn trong khoảng không rộng lớn
Thèm muốn một cơn say
Vì giờ em đã luôn cảm thấy đủ ấm áp trong một vòng tay.
Có lẽ hôm nay và những tháng ngày sau
Em sẽ chẳng còn đau và bận tâm những điều xưa cũ
Đời sẽ bình yên hơn khi mình biết là đủ
Dù có muộn màng…nhưng anh ấy thương em.
Em hạnh phúc rồi….anh hãy an yên…!
#HoàngHiền
#Sắcmàunỗinhớ