Biết trách ai khi duyên mình đã lỡ
Có lẽ mình hết nợ phải không em
Đừng nghĩ anh sao chẳng chút yếu mềm
Anh không khóc nhưng con tim anh khóc.
Em nào biết những đêm dài trằn trọc.
Anh một mình nhớ lại phút bên nhau..
Trong tim anh từng cảm xúc tuôn trào.
Nỗi nhớ em cùng nỗi đau hòa quyện.
Em nơi xa có bao giờ tìm kiếm.
Chút ngọt ngào đã từng hiến trao anh.
Có bao giờ em tự nhủ dỗ dành.
Em đã từng trao cho anh tất cả .
Nhưng hết rồi giữa dòng đời hối hả.
Mình lại đành nỡ vội vã buông tay.
Hai đứa con mang vóc dáng hình hài.
Anh một đứa… và bên em một đứa.
Em cứ đi tìm cho mình điểm tựa.
Bờ vai này chẳng cần nữa cho em.
Trăng đêm nay lại thao thức bên thềm.
Anh xin trút nỗi niềm cùng con trẻ .
Chúc cho em sống một đời vui vẻ…!
YenChiTruong