Qua tác phẩm Người đẹp ngủ mê, Kawabata cực tả những cảm quan tế vi và những suy tư của một người đàn ông già với những cô gái trẻ hoàn toàn xa lạ vô danh khỏa thân chung chăn chiếu nhưng không hề có trao đổi bằng ngôn ngữ hoặc đụng chạm thân xác.
Đó là thái độ chiêm ngắm và phản tỉnh như của một người thực hành Thiền định để tới giác ngộ về dục tính của chính mình và về ý nghĩa của nhân sinh. Cái bi đát và khôn nguôi của kiếp người được Kawabata tóm lược bằng nhận định: “Trên thế gian không có gì cao quý bằng con người. Trong loài người không có gì vinh dự bằng thân thể trong trắng của người nữ. Tuy nhiên, để chiếm đoạt, sở hữu nó người ta phải phá hủy sự trinh khiết đó. ” Nhà văn García Márquez của Colombia tình cờ đọc
Người đẹp ngủ mê của Kawabata trên một chuyến bay và từ cảm hứng được gợi từ cuốn tiểu thuyết này đã viết ra danh tác đầy từ tâm bác ái và chan chứa nhiệt tình với cõi đời khi xây dựng cuộc tình giữa một ông già 90 tuổi và một cô gái 14 tuổi qua cuốn “Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi”.