Vắt kiệt chân thành đổi chút thật tâm
Nhưng vẫn băn khoăn lòng người khúc khuỷu
Nông nổi giếng khơi ai mà thấu hiểu
Sâu sắc miệng trầu…chẳng tránh truân chuyên.
Gặp gỡ ở đời cũng bởi hữu duyên
Tâm sự hàn huyên rồi thành tri kỷ
Mong hiểu lòng nhau trong từng ý nghĩ
Đong gạn làm gì mấy chuyện đầy vơi.
Thân thiết nồng nàn để đó mà thôi
Ngược lối chia đôi đường đời ngăn cách
Thương để mà chi rồi hờn rồi trách
Mây là của trời … trói buộc làm sao?
Gió thổi ngoài thềm xác lá hanh hao
Đông còn chênh chao sợ ngày qua mất
Chiều bỗng co ro như người hành khất
Sợ đông vội tàn mùa nữa lại xa….!
Năm năm tháng tháng cứ thế đi qua
Nay còn thiết tha …
mai người xa lạ?
Nên đừng có thương … thương ai nhiều quá
Sẽ chẳng đau lòng nếu chỉ…người dưng!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL