Cuối cùng rồi mình cũng phải chia tay
Trong hụt hẫng, đắng cay và lặng lẽ
Từ bây giờ tình chia hai lối rẽ
Đưa mình về đúng nghĩa chữ người dưng
Đã quay đi sao còn bước ngập ngừng
Sao vẫn nhớ người từng là tất cả
Sao vẫn trách chữ tình đầy nghiệt ngã
Sao vẫn còn thốn thức giữa chơi vơi
Rồi chúng ta sẽ đi tiếp đường đời
Không chung lối và đường ai nấy bước
Cũng có thể là hai chiều xuôi ngược
Hoặc chỉ là hai đường thẳng song song
Trong tim mình là khoảng trống mênh mông
Và có lẽ vết thương lòng còn mãi
Giữa trua hè mà lạnh lùng tê tái
Mỗi chúng mình còn lại những nỗi đau
Chắc do mình không giữ chữ vì nhau
Không trân trọng phút ngọt ngào buổi ấy
Nên đoạn kết tình yêu mình như vậy
Phút lặng lòng mình bỗng thấy xót xa
Hãy giữ gìn kỉ niệm đẹp đã qua
Làm hành trang trên đường đời còn lại
Lần này thôi rồi mình xa nhau mãi
Nỗi buồn làm tê tái trái tim côi
Chuyện tình mình giờ bỗng hóa xa xôi
Kỉ niệm xưa xin đưa vào kí ức
Hạnh phúc nào giờ chỉ còn day dứt
Ngọt ngào kia thành thốn thức, thẫn thờ
Chuyện tình mình ngày ấy đẹp như mơ
Nhưng đoạn kết có ai ngờ như vậy
Hai ngã rẽ không bàn tay tiễn vẫy
Bước nặng nề mà lòng thấy chơi vơi
Hết duyên rồi đành giã biệt người ơi
Hai chúng ta hai phương trời xa lạ
Nếu gặp lại trên dòng đời vội vã
Khóc hay cười hỡi… người lạ từng yêu…
– Bình Nguyễn –