nhagiao.jpg

Có nghề nào tựa chèo đò đưa khách
Mỗi năm qua là một chuyến đò đưa
Trong lặng lẽ không bao giờ oán trách
Khách sang đò sao chẳng nhớ sông xưa.

Ngày đến lớp bạn cùng viên phấn
Thời gian thoi đưa tóc trắng màu sương
Những hè đến bao nhiêu niềm vương vấn
Người lái đò tiễn biệt khách tha phương.

Mong người khách đến bến bờ ước vọng
Dù đò kia cô độc chẳng u buồn
Dù ai sang sông không còn ngoảnh lại
Chuyến đò chiều vẫn tràn ngập yêu thương.

Mỗi năm tiễn đưa từng lớp trẻ 
Nghị lực phi thường chẳng biết từ đâu?
Ngày lại ngày dường như không mỏi
Yêu con người với tình nghĩa thẳm sâu.

Rằng lữ khách vẫn nhớ về bến cũ
Thời gian qua dẫu mưa nắng bạc màu
Vẫn yêu thương người lái đò lam lũ
Cho dù sông buồn lặng ngắt đã từ lâu.

Đỗ Yến Linh Như