Ôi nhớ lắm người từng là tất cả
Dù giờ đây thành người lạ mất rồi
Xưa ước thề mình sẽ mãi chung đôi
Giờ ngăn cách bởi muôn tầm tay với.
Nếu lúc ấy tình yêu mình không tới
Đừng hẹn hò đừng chờ đợi ngóng trông
Đừng xuyến xao đừng rung động trong lòng
Thì bây giờ mình sẽ không hụt hẫng.
Đã từng yêu từng ngọt ngào hờn giận
Thì làm sao không vương vấn người ta
Dù tình buồn giờ vỗ cánh bay xa
Nhưng kí ức đâu nhạt nhòa quên lãng.
Bao thương nhớ đong đầy theo năm tháng
Để gởi vào lãng mạn những vần thơ
Chuyện tình mình ngày ấy đẹp như mơ
Nhưng đoạn kết có ai ngờ như vậy.
Hai ngã rẽ không bàn tay tiễn vẫy
Bước nặng nề mà lòng thấy chơi vơi
Hết duyên rồi đành giã biệt người ơi
Hai chúng ta hai phương trời xa lạ.
Trong khoảng lặng sao mà thương nhớ quá
Bởi người là… người lạ… đã từng yêu…
Bình Nguyễn