Nhớ anh nhiều nhưng chẳng dám hỏi thăm
Đêm thao thức âm thầm lên facebook
Đọc từng chữ từng câu từ status
Anh giờ này hạnh phúc với người ta
Nhớ anh nhiều nhưng chẳng dám nói ra
Bởi hiện tại mình là gì đâu chứ
Người dưng chắc… hay là người yêu cũ
Có thế nào cũng quá khứ mà thôi
Họ bảo rằng yêu gạt bỏ cái tôi
Phải giữ lấy bên đời bằng mọi giá
Là cảm xúc ai mà đi mặc cả
Chứ phải nào hàng hoá để bán buôn
Mai em về gom nỗi nhớ niềm thương
Buộc chúng lại cất vào rương ký ức
Không nhớ nữa chỉ dành cho hiện thực
Yêu người sau bằng tất cả tim mình
Còn bây giờ em chẳng muốn thanh minh
Họ cứ bảo nặng tình rồi rất khổ
Nhưng vốn dĩ trần gian là quán trọ
Mấy ai đi rũ bỏ sạch nợ đời
Xin lỗi người lần cuối nhớ vậy thôi…!!!
#TAN- Trần Ánh Nguyệt