Có những chiều cuối năm chợt chùng lòng như thế
Sau những ngổn ngang, tất bật cả một ngày
Sau những lo toan , bận rộn chẳng ngơi tay
Cố hết những điều dở dang giữa guồng quay vô định…
Để sững lại giật mình rơi vào khoảng không trầm tĩnh
Bỗng thấy lòng vừa vời vợi, vừa mênh mang…
Chẳng thiết nắng vàng… chẳng đợi Xuân sang
Chỉ ngẩn ngơ dọc ngang đôi ba dòng suy nghĩ
Tự hỏi
Đời mỗi người mấy mươi mùa Xuân nhỉ
Ngày tháng qua đi được mất những thăng trầm
Có những điều cất giữ trong thinh câm
Có những băn khoăn chẳng bao giờ bày tỏ…
Nỗi buồn niềm vui giận hờn đây đó
Yêu thương nồng nàn … bỏ ngỏ … chơi vơi
Ai ghé qua ? Ai nhớ ta trong đời
Ai gặp gỡ để rồi xa mãi mãi…
Có những buồn vui cùng nhau nếm trải
Thương nhớ nồng nàn rồi có mau quên?
Một ngày xa rời liệu còn nhắc tên
Hay dòng thời gian vùi đi tất cả?
Nay người thân thương mai thành xa lạ?
Tóc ngả phong sương … còn không nhung nhớ
Từng đắm , từng say , yêu đương một thuở
Gió cuốn mây nguồn … Đời còn nhớ nhau…?
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL