Đừng chỉ trách người thay lòng đổi dạ
Hỏi mình yêu có vội vã hay chưa
Đừng oán trách chữ tình đầy nghiệt ngã
Hỏi mình xem sao dễ bị dối lừa
Vì em vội xem người là tất cả
Yêu người ta mà chẳng nhớ yêu mình
Để bây giờ khi tình thành xa lạ
Nước mắt làm mờ nhạt nét duyên xinh
Nước đã đổ em làm sao hốt được
Mãi luyến lưu rồi em sẽ được gì
Càng cố giữ tim càng thêm vết xước
Chuyện tình buồn hãy để gió cuốn đi
Nếu đau khổ thì em ơi cứ khóc
Khóc nhiều đi rồi em sẽ nhẹ lòng
Qua đêm dài thì mặt trời sẽ mọc
Chẳng bao giờ trời chỉ một mùa đông
Em chỉ mất một người không chung thủy
Còn người ta đã mất một chân tình
Có đau khổ đời có thêm hương vị
Hãy rạng ngời trong những nụ cười xinh
Em nên nhớ, đời đâu như là mộng
Vì nhân gian ai học được chữ ngờ
Hãy buông bỏ những đau buồn thất vọng
Để chính mình thêu dệt lại ước mơ
Có đôi khi mất đi rồi sẽ được
Vì nhân gian luôn có luật bù trừ
Em nên sống vì tương lai phía trước
Đừng đắm chìm trong hai tiếng… giá như…
– Bình Nguyễn –
#mộtthờitađãyêu