Em muốn mình mặc váy cưới cô dâu
Cầm hoa trắng nghiêng mái đầu e thẹn
Trong hôn lễ ta nhìn nhau bẽn lẽn
Người vui mừng cùng nhấc chén ly bôi.
Nhịp thời gian đuổi ước muốn xa rồi
Chỉ còn lại mảnh hồn côi thao thức
Nào phải ảo mà nỗi buồn rất thực
Vết thương lòng mãi đau nhức ngàn thu
Giấc mộng hoa chưa đỗ bến…bay vù
Chỉ còn sót những lời ru ảm đạm
Hạnh phúc rẽ qua đời em vệt xám
Trầu đã xanh ,cau chưa dạm… ngóng chờ
Ghép nỗi buồn em thả hết vào thơ
Để ấp ủ mối tình khờ đã tắt
Ảo ảnh ấy lẽ nào hoài ôm chặt
Muốn buông tay mà ánh mắt cứ tìm…
Cánh thiệp hồng khắc hình vẽ hai tim
Em chẳng thể chung một niềm ao ước
Giấc mơ ấy không thể nào nắm được
Anh đi rồi…về phía trước không em…
Bích Sen
Nhasachmienphi.com