Khoa địa lý của Trung hoa, xưa kia là khoa phối hợp thuyết âm dương, ngũ hành với sự quan sát cách thế, hình thể của cách mạch đất cùng lối đi của sông, ngòi, suối, lạch mà tìm ra nơi có chứa tụ mạch của đất, dùng nơi đó làm đầu kết. Họ quan niệm rằng nới có đất kết, có thể chôn xương người chết là kết âm – phần và có thể làm nhà, đình chùa, lập doanh trại, thị trấn , Đô thị lên trên nếu là đất kết dương cơ, để người sống được thịnh vượng phát đạt do tú khí của vùng đất có đất kết đó
Câu ca dao: ” Sống về mồ mả chứ không ai sống về cả bát cơm” đã chứng minh sự quan trọng của khoa học địa lý với con người Việt Nam. Khoa địa lý, có một huyền thoại vàng son như vậy tiếc thay đến nay đã gần như thất truyền, vì phép địa lý chính tông đã bị những man sư và man thư làm cho sai lạc đi nhiều. Lý do của sự tàn tạ sa sút của khoa này trước kia do quan niệm người xưa để giữ ngôi vị của một số dòng họ nên họ giữ bí mật chỉ một số ít được truyền lại….