{keywords}
Ngày cưới nhau mẹ chẳng có bạc vàng
Quà hồi môn chỉ chiếc xe đạp cũ
Vali da, bộ áo quần trấn thủ
Ngoại mang về từ …mãi tận…chiến khu
Cha chở mẹ qua hết những mùa Thu
Bằng chiếc xe không phanh,không đèn,không giỏ
Vượt qua những khó khăn sớm chiều sương gió
Cùng song hành khi trời đỏ đạn bom
Chiến trường khắc nghiệt cha chẳng kịp trông nom
Khi ngoảnh lại: xe bánh còn, bánh mất
Chẳng kịp đớn đau, chỉ dám nhìn sự thật
Muốn song hành cần hai bánh trước-sau
Một bánh mất rồi! – Một bánh cũng đớn đau
Dẫu chỉ trước-sau như trò chơi đuổi bắt
Chẳng thể song song như muôn nghìn đôi mắt
Nhưng chung đường, chung hướng suốt tháng năm
Rồi một chiều đông, trời trở gió rét căm
Cha mang theo về một bánh xe đã cũ
Cũng vali da,cũng áo quần chấn thủ
Cha mang về từ…mãi tận… chiến khu
Rồi cũng chẳng bạc vàng, rồi cũng dép cao su
Vì lửa khói đạn bom – Cha vội vàng lắp ghép
Chiếc xe cũ ngày xưa- giờ chỉ còn khung thép
Hai bánh mòn rơi rụng giữa tháng năm.
Tác giả: AWA