Sau tất cả tôi trở về bình thản
Nhớ hay quên cũng chẳng quá bận lòng
Giờ mọi điều thả tận giữa hư không
Buồn đau ấy không đếm đong gì nữa.
Sau chuỗi ngày tôi sống trong vụn vỡ
Trong chua cay … trong chất chứa muộn phiền
Cứ ngỡ rằng mãi đau khổ triền miên
Khi phát hiện lời yêu thương giả dối.
Tưởng khuỵ ngã, tưởng không vượt qua nổi
Bởi niềm tin trao trọn vẹn tới người
Nhưng nhận về là lệ đắng bờ môi
Là thương tổn, là trái tim hằn vết.
Giờ đã qua, qua tháng ngày mỏi mệt
Qua đớn đau và cùng kiệt chán chường
Tôi thấy đời còn nhiều những yêu thương
Sao có thể vì người mà chối bỏ.
Tôi mạnh mẽ , đứng lên từ vụn vỡ
Biết yêu thương, trân trọng bản thân mình
Bình thản lòng sau sóng gió điêu linh
Vững vàng bước quãng đường sau tự tại.
Tôi nhận ra không gì là mãi mãi
Chuyện tương phùng – Giã biệt bởi cao xanh!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL