Biển vẫn xanh
Sóng vỗ ru mình
Từng nhịp đập
Miên man
Bất tận
Sóng đón nhận
Những chân tình
trôi mãi
Bờ cát dài
Một khoảng trống mênh mang
Bao khao khát cuộn trào sóng biển
Trái tim hồng
Máu chảy cuộn về tim
Lời nghẹn đắng
Tan vào con sóng dữ
Mắt đá buồn
Loang tím
Phía hoàng hôn
Từng đợt sóng
Ru đời mê mãi
Dội vào thinh không
lời hát muôn trùng
Nghe xa vắng
Dưới tầng sâu suy tưởng
Sự lặng im
Nặng tiếng thở dài
Sóng cứ vỗ từng nhịp đời hữu hạn
Biển bao la đẩy sóng đến vô cùng
Nghe sâu thẳm dậy lên ngàn câu hát
Giữa mênh mông
Sóng vỗ trập trùng
Trời đất mang mang
Sóng vỗ tự ru mình!…
Lê Viết Hòa (Lê Vân)