Bài thơ này con viết tặng Mẹ yêu
Chứa tình cảm với vạn điều muốn nói
Mẹ như thể ánh bình minh chiếu rọi
Xua tan đi những bóng tối hãi hùng.
Bao nhọc nhằn Mẹ vẫn bước ung dung
Để vật lộn với bão bùng mưa gió
Một tay Mẹ nuôi lớn đàn con nhỏ
Oằn vai mình, Mẹ chẳng có thở than.
Mẹ của con chưa một phút thanh nhàn
Vì cuộc sống Mẹ lo toan xuôi ngược
Nếu có thể trời cho con điều ước
Con chỉ mong Mẹ thọ được muôn đời.
Nhưng lá nào già úa cũng phải rơi
Quy luật ấy chẳng đổi dời thay thế
Nghĩ đến đó bờ mi nhòe dòng lệ
Nếu mai đây con chẳng thể cạnh Người.
Bài thơ này con tặng Mẹ…Mẹ ơi
Mẹ hơn cả ánh mặt trời ấm áp
Đời gian dối bao hoài nghi phức tạp
Có Mẹ hiền những bão táp bằng không
Mẹ đẹp hơn muôn triệu đóa hoa hồng
Tình Mẹ rộng hơn biển sông cuộn chảy
Dù con trẻ có lỗi lầm đến mấy
Mẹ bao dung vẫn che đậy nhân từ
Bích Sen