Chiếc lá xanh lưu lạc bốn phương trời
Gió không cuốn biết bao giờ trở lại
Cây bám đất phù sa không bạc đãi
Dựng túp lều nhẫn nại đợi thời gian

Nước về nguồn hạnh phúc lại chứa chan
Niềm hy vọng tràn vào trong tâm tưởng
Hái nỗi nhớ để dành làm phần thưởng
Biển lớn ròng ngang bướng cũng về thăm

Mái tranh nghèo vẫn nhóm bếp âm thầm
Đợi mòn mỏi nhưng không hề lùi bước
Những hạt thóc cũng gom về lần lượt
Chắt chiu tình đón rước một mùa xuân

Hoàng hôn chiều mà như nắng thanh tân
Bật sức sống đã có lần gục ngã
Hãy thức dậy hỡi tâm hồn chiếc lá
Nơi quê nhà mẹ đã đợi mòn tâm

Hoa Tím