Xin trả lại ân tình đã cũ
Trả lại chàng những nụ cười xinh
Rồi đây hai đứa chúng mình
Uyên ương lẻ bạn, lặng thinh cúi đầu.
Thôi đừng trách bởi âu không nợ
Nên duyên mình tan vỡ đúng thôi
Ngày mai xa cách mất rồi
Vu qui nặng bước… thả trôi cuộc đời.
Xin anh đấy người ơi hãy hiểu
Phận làm con chữ hiếu phải theo
Bỏ anh lại chốn quê nghèo
Em lên phố thị sầu gieo ngập hồn.
Cuộc tình ấy thôi chôn dĩ vãng
Anh đừng buồn ôm mảng thương đau
Lấy chồng xứ lạ sang giàu
Phải quên người cũ,em đâu vui gì?
Lần sau cuối có khi mãi mãi
Mình chẳng còn gặp lại được nhau
Trả anh một mối duyên đầu
Trả anh tất cả những câu hẹn thề.
Bích Sen