Mượn chút gió gom mây đan nỗi nhớ
Mượn vần thơ trăn trở phút suy tư
Mượn nét bút gửi đến người dòng thư
Chiều cuối Hạ nào đẹp như mơ ước.
Dấu yêu ơi giữa dòng đời xuôi ngược
Được gặp nhau đâu phải chỉ tình cờ
Mối duyên nào cũng chỉ đỏ se tơ
Yêu thương đó nhờ bàn tay Nguyệt Lão.
Nhớ ngày đó gặp nhau anh khẽ bảo
Muốn yêu thương được chăm sóc chở che
Lời thì thầm theo gió lèn qua khe
Còn đâu nữa lặng nghe tim buốt giá.
Có lẽ bởi chúng mình phương xa quá
Yêu thương kia anh hóa gửi mây trời
Thu trở về từng chiếc lá rụng rơi
Như chính em nơi chân trời chết lặng…!
– Phố Hạ –
Nhasachmienphi.com